Khỏe Đẹp Plus – Tôi cầm chiếc đèn ông sao sặc sỡ, chạy ùa theo đám trẻ làng. “Em cầm đèn sao em hát vang vang. Đèn sao tươi màu cùng đêm rằm trung thu”.
Mâm cỗ Trung thu truyền thống của người Việt
Giữa dòng đời mưu sinh vội vã, tất bật, tôi bắt gặp trên tay cậu bé cầm hình ảnh chiếc đèn ông sao lấp lánh, nụ cười hồn nhiên quá đỗi. Tôi chợt nhận ra, mình cũng có một tuổi thơ hồn nhiên như thế!
Tết Trung thu như tên gọi của nó, vẫn diễn ra vào giữa mùa thu tức 15/8 âm lịch hàng năm. Thế nhưng, cuộc sống vội vã đã cuốn tôi vào vòng xoáy bon chen. Tôi bon chen với công việc, bon chen với thời gian gấp gáp, với áp lực cuộc đời, và bon chen với chính cả tâm hồn mình.
Tết Trung thu là dịp quây quần gia đình, những đứa con xa xứ trở về bên mâm cỗ đoàn viên. Vậy mà tôi cũng quên bén đi để nhường chỗ cho những ích kỷ nhỏ nhoi kiếp người.
Tôi vô tâm với những hồn nhiên tuổi trẻ. Cõi lòng lại lấp đầy những chai sạn bởi ước vọng nhỏ nhoi tầm thường.
Tôi quá hẹp hòi với ký ức, để quên đi hình ảnh cha cặm cụi vót tre, bọc giấy màu làm đèn lồng cho con chơi ngày ấy.
Năm tháng vèo qua trong chớp mắt thời gian. Cha cũng mãi ra đi vào mùa thu năm ấy. Ký ức về cha con không lấy lại được bao giờ.
Tôi dần quên đi những hình ảnh về Tết Trung thu, về chị Hằng, chú Cuội, về trống ếch, đèn lồng, mặt nạ thú, múa lân và ca từ trong veo. Tuổi thơ cũng đã đánh mất tự thủa nào.
Tết trung thu gắn với tuổi thơ mỗi người dân Việt
Tôi thèm sống lại khoảnh khắc của mùa thu ấy. Thời khắc của đêm trung thu, cầm đèn ông sao chạy theo lũ trẻ làng hò hét ầm ĩ. Tiếng cười rộn rã cả trời mơ…